THANH THANH

QUÁN BÊN SÔNG

Bên sông quán dựng, vách tường rêu;
Khách ghé qua đây một buổi chiều,
Nghỉ gót phiêu linh bên quán lạnh;
Ðường dài thăm thằm gió sương reo.
Quán rộng, người nhiều, khách ngẩn ngơ
Ngồi im nghe ngóng chuyện người ta.
Ở đây khách có thân riêng khách
Bưng chén bình dân vội vã và.
Cô quán làm như không thấy chi
Nhưng đơm mơ mộng lên hàng mi,
Lên môi một đóa hoa hàm tiếu,
Trộm liếc xem ai có ngó gì.
Thiên hạ nhìn+nghe: bốn vách tường;
Chân trời mời gọi khách phong sương:
Có chi lớn rộng làm xao xuyến,
Nghĩ+ước vu vơ mà vấn vương...
Khách ghé qua đây có mấy lần,
Rồi đi... xa lạc dấu muôn chân.
Âm thầm tự hỏi: người trong quán
Còn nhớ... ngày xưa... có khách xuân...
THANH THANH

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "QUÁN BÊN SÔNG"